Diễm phúc được làm con của Cha trên trời

Năm 1953, một thanh niên da đen ở nước Trung Phi, tham gia vào quân đội viễn chinh Pháp tham chiến tại Việt Nam. Đó là trung sĩ Bokassa. Ông này kết bạn với một cô gái quê ở Biên Hòa tên là Nguyễn Thị Huệ. Năm 1954, sau khi có hiệp định Genève, trung sĩ Bokassa chia tay cô Huệ theo đoàn quân viễn chinh về Pháp, để lại cho cô Huệ một bào thai.

Cô Huệ sanh được một bé gái, mình mẫy đen ngòm như lọ nồi, tóc quăn, môi dầy, đặt tên là Nguyễn Thị Martine. Gia đình cô Huệ rất túng thiếu nên khi vừa lớn khôn, Martine phải mang đậu phộng, bánh mì, trà đá… bán rong cho khách qua đường để kiếm sống qua ngày.

Đầu năm 1972, lên 18 tuổi, Martine vào làm phu khuân vác trong nhà máy xi măng Hà Tiên, cuộc đời lam lũ tăm tối, đổ mồ hôi đổi lấy áo cơm.

Thế rồi vào một ngày cuối năm 1972, khi Martine đang bốc vác xi măng, bụi bặm đầy người, thì cậu của Martine bất thần xuất hiện và la to: “Martine! Đi về thay đồ chuẩn bị lên máy bay, đi gặp ba mầy làm tổng thống!”

Martine bàng hoàng ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì. Hóa ra, dịp may ngàn năm một thuở đã xảy đến với cô: Cha của Martine là ông Bokassa, người lính da đen thuộc quân đội Pháp tham chiến ở Việt Nam năm xưa, nay đã trở thành tổng thống nước Cộng Hoà Trung Phi, một đất nước nổi tiếng có nhiều kim cương nên được gọi là Vương quốc Kim Cương. Ông Bokassa đã cậy nhờ chính phủ Việt Nam Cộng Hoà thời đó tìm kiếm đứa con lai của mình tại Việt Nam và rước cô này về Trung Phi.

Thế là Cô Martine từ thân phận một cô gái lọ lem nghèo hèn khốn khổ bỗng trở thành công chúa trong vương quốc kim cương! Thật là một cuộc đổi đời thật ngoạn mục, hiếm có và rất tuyệt vời!

Qua trích đoạn Tin mừng Lu-ca hôm nay, Chúa Giê-su loan báo cho chúng ta một tin vui triệu lần lớn lao hơn tin vui mà cô Martine đã được nghe biết. Đó là mỗi người trong chúng ta có một Người Cha tuyệt vời nhất thế gian. Đó là Thiên Chúa Cha, Ngài là Đấng dựng nên hoàn vũ bao la tuyệt vời này, là Đấng cao cả quyền năng và đầy lòng yêu thương nhân loại.

Ngài là Cha thật của chúng ta nên Chúa Giê-su dạy chúng ta gọi Ngài là Abba! Abba là tiếng bập bẹ của trẻ thơ Do-thái gọi cha yêu của mình, dịch ra tiếng Việt là Ba ơi! Bố ơi!

Mặc dù Thiên Chúa là Đấng tạo dựng vũ trụ, là Chúa Tể càn khôn, còn loài người chỉ là loại thụ tạo thấp hèn, thế mà Chúa Giêsu không dạy chúng ta tâu với Ngài là “Muôn tâu ngọc hoàng Thượng đế”, mà lại gọi Ngài cách thân thương là Áp-ba, có nghĩa là Bố, là Ba.

Mặc dù Thiên Chúa là Vua trên muôn vua, là Chúa trên các chúa, thế mà Chúa Giêsu không dạy chúng ta thưa với Chúa Cha là: “Muôn tâu thánh thượng”, nghe có vẻ xa cách quá, mà lại gọi Ngài cách thân mật là Ba ơi, Bố yêu ơi!

Mặc dù Thiên Chúa là Ông Chủ cao cả, còn chúng ta là tôi tớ thấp hèn, vậy mà Chúa Giêsu không dạy chúng ta thưa với Ngài bằng câu: “Kính thưa ông Chủ”, mà gọi Ngài là Bố ơi, Ba ơi!

Khi dạy ta gọi Thiên Chúa bằng Ba, Bố, Cha… Thiên Chúa muốn chúng ta nhìn nhận Ngài là Người Cha yêu quý trong gia đình và Ngài nhìn nhận chúng ta là đứa con bé bỏng rất đáng yêu trong nhà.

Được làm con Cha trên trời là một hạnh phúc vô biên, là một niềm vinh dự lớn lao không tưởng được.

Tiếc thay, còn rất nhiều anh chị em đang sống chung quanh ta, chưa được may mắn nhận biết mình có một Người Cha tuyệt vời là Thiên Chúa.

Vì thế, qua ý nguyện đầu tiên trong kinh Lạy Cha là “Xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển”, Chúa Giê-su dạy chúng ta hãy cầu xin Cha trên trời ban cho mọi người được diễm phúc nhận biết Thiên Chúa là Cha, là Đấng thánh thiện, đáng được chúc tụng tôn thờ (GLHTCG số 2807 và 2858).

Tiếp theo, qua ý nguyện thứ hai, Chúa Giê-su dạy chúng ta cầu cho “Nước Cha trị đến” nghĩa là cầu cho mọi người đón nhận Chúa Giê-su, Ngài chính là “Nước Thiên Chúa”, đến ngự trị trong tâm hồn mọi người và dẫn đưa nhân loại về với Cha yêu của mình là Thiên Chúa  (GLHTCG số 2816).

 

Lạy Chúa Giê-su,

Chúng con cảm tạ Chúa đã bày tỏ cho chúng con biết mình có một Người Cha rất đỗi tuyệt vời, ngàn trùng chí thánh và giàu lòng yêu thương, nhờ đó, tâm hồn chúng con tràn đầy hoan lạc vì được diễm phúc làm con chí ái của Cha trên trời.

Xin cho chúng con biết chia sẻ diễm phúc này cho những anh chị em khác, để họ cũng được hạnh phúc làm con của Cha trên trời như chúng con và cùng chúng con ca tụng ngợi khen Cha vinh hiển muôn đời.

 

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

 

Tin mừng Luca (Lc 11, 1-13)

1 Có một lần Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.”2 Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:

“Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến, 3xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy; 4 xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”

5 Người còn nói với các ông: “Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói: “Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh,6 vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả”;7 mà người kia từ trong nhà lại đáp: “Xin anh đừng quấy rầy tôi: cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.?8Thầy nói cho anh em biết: dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.

9 “Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho.11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó? 12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp? 13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao? “

Chia sẻ Bài này:

Related posts